truyen sex
Ở trong môi trường học tập căng thẳng,hàng ngày lên trường phải nhồi nhét biết bao kiến thức vào đầu,đối với những con mọt sách thì còn đơn giản nhưng tôi lại là 1 kẻ ham chơi hơn ham học,vì quá tự cao mình vào được trường giỏi nên không lo học hành,đến hồi nhận ra thì đã bị bạn bè bỏ xa,vì vậy trình độ của tôi thuộc loại cá biệt dốt của trường...
nhưng bù lại việc học tôi lại có năng khiếu về các hoạt động ngoại khóa hơn:bóng rổ,bóng chuyền biết chơi chút ít,ca hát,làm MC cho các chương trình văn nghệ của trường,làm leader của 1 nhóm nhảy hip hop...cho nên dù tôi không được trời phú cho vẻ ngoài bóng bẩy như của Mrooc hay SM nhưng vẫn thuộc dạng nổi của trường ^.^ và được một số em chú ý (khoảng 2,3 đứa thôi,không nhiều,giá được cái nhan sắc như các ‘sư phụ” của tôi thì hết xẩy ^.^)....mà các bạn biết rồi đấy,con gái trường chuyên đa phần là xấu vãi (mình không có ý bôi bác nhưng sự thật vẫn phải nhìn nhận)..những em nhìn được thì chỉ đếm trên đầu ngón tay,lớp của tôi có 25 người nhưng hết 22 đứa là vịt giời,do đó con trai trong lớp thuộc dạng của hiếm,lớp tôi cũng có vài đứa xinh xắn,trong đó có 1 người là mối tình đầu và cũng sẽ là nhân vật mà tôi sẽ kể nhiều với các bạn,nó là bí thư của lớp,miêu tả kĩ càng cho các bạn dễ hình dung: cao 1m69 hay 70 j đó,nặng khoảng 42kg,dáng chuẩn,phần lồi lõm đều đúng theo sở thích của cánh mày râu,khuôn mặt đẹp theo kiểu sắc sảo,gò má cao(mẹ tôi nói con gái mà gò má cao thì có số sát chồng không biết đúng không??). Tôi và nhỏ khá thân thiết từ hồi mới bước chân vào cấp 3 kìa,buồn vui j đều tâm sự với nhau...lâu dần giữa tôi và nhỏ nảy sinh tình cảm lúc nào không hay,tuy chưa bao giờ tôi tỏ tình với nhỏ nhưng cả 2 đều hiểu mình là của nhau,hồi cấp 2 cũng có thích 1 đứa nhưng tôi nghĩ đó chỉ là tình cảm trẻ con,vì vậy tôi coi nhỏ là mối tình đầu,bạn bè trong trường cũng biết chúng tôi là 1 cặp dù mọi việc không được công khai. Kỉ niệm của chúng tôi là những buổi chiều ngồi bên nhau dưới biển,những buổi đạp xe đi dạo,những lúc trốn lớp học thêm để đi ăn kem...quả thật đó là những kí ức đẹp nhất trong quãng đời học sinh của tôi. Tôi vẫn nghĩ 2 đứa là 1 cặp trời sinh,không thể nào chia lìa dù cho thường nghe mối tình đầu hiếm khi trường tồn. Nhưng chắc chỉ có tôi và nhỏ nghĩ như vậy...khi tôi và nhỏ bước qua 1 đám đông luôn có tiếng xì xào sau lưng,họ không hiểu tại sao 1 đứa con gái ngoan hiền học giỏi lại có thể đi chung với 1 thằng suốt ngày ăn chơi,nhảy nhót và học dốt đó được,sự kết hợp của chúng tôi chẳng khác chi đôi đũa lệch...Quả thật khi phải nghe những lời nói ấy tôi chỉ muốn nhảy tới đấm vào mõm chó của tụi nó,nhưng vì lí do j mới được chứ,vì bọn chúng nói đúng ư?? Trong thâm tâm tôi cũng nhận thấy điều đó,chúng tôi như 2 thế giới khác nhau nên làm sao có thể đứng bên nhau được... Càng ngày tôi càng tự ti về mình,tôi đâm ra gắt gỏng,mọi bực bội đều trút lên đầu em,lúc đầu em chỉ âm thầm chịu đựng,cố tìm ra nguyên nhân và an ủi tôi. Nhưng càng ngày tôi càng quá quắt,dường như luôn có 1 cục tức trong tôi,làm tôi khó chịu,tôi phải xả nó ra,và em là cái nơi tôi trút vào...Trong 1 lần cãi nhau,như thường lệ vẫn là tôi gây sự trước,có lẽ do quá sức chịu đựng nên em đã nói lại(thừơng thì mọi khi em chỉ im lặng nghe tôi nói mà thôi):
_Sao Long ngày càng quá đáng vậy,có gì khó chịu thì Long cứ nói ra,sao cứ trút hết mọi bực dọc lên đầu Uyên vậy? Uyên đâu có làm ra mấy chuyện đó đâu!
_Long cứ thích nói như vậy đấy,Uyên không muốn nghe thì tùy,Long chán lắm rồi!
_Chán ư? Uyên mới là người phải chán chứ...Long không còn là Long hồi trước nữa rồi...nhớ ngày trước Long luôn dịu dàng,wan tâm đến Uyên,...sao Long làm Uyên phải khóc hoài vậy??? Thôi được rồi,Long chán rồi thì chùng ta chia tay đi,để khỏi làm khổ nhau nữa!
Em vừa khóc vừa nói ra câu ấy,không chờ tôi trả lời,em quay lưng bỏ đi,...mọi thứ diễn ra quá nhanh tôi không tin được những lời mà em vừa nói ra,chẳng lẽ 1năm quen nhau đối với em không là j sao?? Tôi muốn chạy đến giữ em lại,không cho em rời đi,nhưng có j đó níu lấy chân tôi,có lẽ là lòng tự tôn của 1 thằng đàn ông không cho phép tôi làm thế,cũng có thể là do tôi quá choáng váng nên vẫn chưa hiểu rõ mọi chuyện đã xảy ra như thế nào...Cứ như vậy tôi chỉ biết sững sờ nhìn theo dáng người thân yêu ấy khuất xa dần sau hàng cây phi lao bên bờ biển. Tôi cứ nghĩ em chỉ quá bức xúc mà nói ra những lời ấy thôi nên cũng không gọi điện cho em,chờ đến khi nào em bình tĩnh hẳn hay...1 ngày,2ngày rồi 1 tuần,2 tuần trôi qua em vẫn tránh mặt tôi,lên lớp thì em chỉ im lặng,gọi điện thì em không bắt máy...1 tháng trôi wa mà vẫn chẳng có j tiến triển mặc cho tôi đã làm đủ mọi cách,thiếu điều chỉ còn quỳ xuống năn nỉ em tha thứ mà thôi....ah...được rồi,em đã tuyệt tình như thế thì tôi cũng chả cần...chia tay thì chia tay coi ai buồn biết liền..nhưng tôi thật không ngờ,người đau khổ vẫn là tôi,tôi quá iu em nên không thể nào quên được hình bóng em trong tâm trí...rồi tôi nghe tin em có bồ mới...cũng hơi hụt hẫng,nhưng điều làm tôi đau khổ hơn cả,người iu mới của em lại là thằng bạn thân cấp 2 của tôi...thật sự lúc đầu tôi không tin vào chuyện ấy...tôi cho rằng đó chỉ là tin vịt....nhưng ông trời khéo trêu đùa...vào 1 buổi chiều tôi lang thang dưới bờ biển cho mát,bỗng như không tin vào mắt mình...thằng chó đó đang chở bạn gái cũ của tôi trên chiếc xe đạp,trông cả 2 vui vẻ và tình tứ lắm...tại sao lại nhanh như thế được...chỉ mới 1 tháng thôi mà...sao thằng chó đó lại tán được em?? Chẳng lẽ trong khi tôi và em đang lục đục thì thằng chó đó đã nhảy vào sao?? Mịa nó chứ,biết đó là bạn gái cũ của tôi mà cũng không chừa...máu nóng dồn lên mặt,con thú trong người tôi như trỗi dậy...tôi chẳng còn nhớ chuyện j tiếp theo...chỉ thấy chiếc xe đạp đổ kềnh dưới đất,còn thằng chó đó đang ôm mặt lăn lộn. Em chạy lại đỡ nó dậy rồi nhìn tôi bằng 1 ánh mắt căm thù xen lẫn nước mắt,có lẽ cho đến khi chết tôi vẫn không thể quên được ánh mắt đó:
_Long điên rồi! Tại sao lại đánh Huy! Long làm khổ Uyên chưa đủ hay sao mà giờ còn làm đau cả người khác! Làm ơn hãy buông tha và tránh xa cuộc sống của tôi đi!!!
Tôi đang làm j thế này...tôi đã hành động như 1 kẻ mất trí...thật sự tôi chẳng muốn làm đau ai cả...trời ơi vậy là tôi đã mất em thật rồi sao...nhìn ánh mắt của em đã hiện rõ điều đó...tôi lảo đảo bỏ đi để mặc em đang đỡ thằng chó đó dậy....Vậy là mối tình đầu của tôi đã ra đi cùng với tình bạn thân thiết hồi cấp 2....
( Hãy truy cập :http://pha-trinh.blogspot.com/ luôn cập nhật truyen sex pha trinh mới nhất)
Lên đại học,những mối lo về cơm áo gạo tiền và đời sống của sinh viên đã khiến tôi dần dần quên được em,nói quên được em chỉ là tự lừa dối bản thân mình,em như 1 nỗi ám ảnh thường trực trong tâm trí tôi. Quả thật đời sống sinh viên luôn năng động khiến tôi quay cuồng với mọi thứ,đôi lúc cũng cần phải tĩnh tâm 1 chút…tôi biết đến diễn đàn lầu xanh lâu rồi nhưng trước giờ toàn xem phim hay vào box truyện hentai chứ chưa bao giờ vào box truyện chữ này cả…hôm đó đang nằm trong fòng trọ 1 mình,đang buồn buồn muốn lên mạng giải trí 1 chút nhưng lại bị cúp điện,xui quá nên đành lấy di động vào mạng tạm…vào các box khác thì nó down hình nhiều quá,trừ mb khủng khiếp nên đành vào box truyện chữ xem thử…câu truyện đầu tiên tôi đọc là của Mrooc,những kinh nghiệm tình trường của lão nông dân ấy làm cho tôi cảm thấy mình đã đánh mất quá nhiều thứ bởi vì vốn sống của mình còn hạn chế..^.^..Tôi còn nhớ mãi câu nói của lão ấy:’ Mình không ăn thì thằng khác nó cũng ăn…đến khi nó ăn được thì nó lại chửi mình ngu!”…Té ra mình gà mờ thật,hồi cấp 3 có biết bao nhiêu cơ hội mà lại bỏ lỡ,jờ mới thấy tiếc…Thế là tôi bái lão ấy thành sư phụ và học như nằm lòng các skill của lão,mong sau này có dịp ứng dụng thử. Trong đầu tôi bắt đầu hình dung ra 1 người…lại 1 bữa nọ,ngồi chờ chap mới của Mrooc nhưng lâu quá nên đành lang thang tìm truyện khác đọc tạm thì vớ được Yesterday của SM,đọc và nghiền ngẫm sao tôi thấy em Linh búp bê ấy có những điểm khá giống Uyên (ah…nhắc đến em Linh búp bê mới nhớ,sau này tôi sẽ kể 1 câu chuyện khá thú vị và hấp dẫn liên wan đến em này…hehe),thế là tôi quyết tâm tìm lại Uyên…(thật ra mục đích ban đầu của tôi chẳng tốt đẹp j,chỉ là muốn tìm 1 người để thực hành những skill của sư phụ Mrooc thôi…^.^)…Nhưng đã lâu rồi tôi ko liên lạc với em ấy,số cũng chẳng còn,may là tôi nhớ số 1 thằng bạn học chung lớp,hi vọng là nó có..:
_Alô! Tùng ah? Long nè…Long học chung cấp 3 chứ Long nào! Ah uhm…có số của Uyên lớp mình không? Cho tui xin đi!
_Ah có…mà mún nối lại với nó ah?
_Không…chỉ là có chuyện muốn hỏi tí thôi!
_uhm…tưởng ông muốn nối lại với nó chứ,tại tui nghe nói nó với thằng Huy chia tay nhau rồi…uhm….để tui nhắn tin số nó wa cho!
Chia tay nhau rồi ah? Tôi biết chuyện này trước sau j cũng xảy ra thôi! (chắc suy nghĩ hơi tiểu nhân 1 chút nhưng thật sự tôi cảm thấy khá vui khi nghe tin này ^.^) Có số của Uyên rồi…gọi ngay chứ nhỉ?? Nhưng đã gần nửa năm rồi tôi chưa gọi cho em,biết nói j bây giờ nhỉ? Phù! Thôi cứ bình tĩnh,gọi đại vậy,tùy cơ ứng biến….:
_tít…tít…Alô! Phải Uyên không?
_Vâng! Uyên đây! Cho hỏi ai vậy ạ?
_Một người xưa cũ nhớ Uyên nên gọi.
_Người xưa cũ nào…nghe giọng hơi wen…ko đùa đâu nha…ai vậy? Không nói là cúp máy ah!
_ Long đây…ko nhớ ra giọng ah?
_Long….Long…(đầu dây bên kia im lặng khoảng 3s,sau đó là tiếng reo)…trời ơi…Long ah…sao lâu nay ko liên lạc j hết vậy…sao hôm bữa ko đi họp lớp …nghe giọng của Long Uyên mừng quá…Uyên rất muốn gặp Long!
Muốn gặp tôi ư? Em vẫn còn nhớ đến tôi ư? Lạ thật…nhưng cũng khá vui…ít ra thì…
_ Uhm…Long cũng rất muốn gặp Uyên….dạo này Uyên vẫn khỏe chứ…mọi chuyện vẫn ổn chứ??
_Uyên khỏe…mọi chuyện vẫn ổn…nhưng cũng có vài chuyện xảy ra…
_Chuyện j vậy? có muốn nói cho Long nghe không?? (Tôi đã ngờ ngợ ra chuyện đó)
_Ah…không có j lớn…chỉ là Huy với Uyên chia tay rồi…
_(Quả đúng như tôi đoán…nhưng sao em lại nói với tôi chuyện này??) Uhm…vậy ah? Sao vậy…chuyện xảy ra bao giờ?
_Ah…chuyện cũng khá rắc rối…để khi nào gặp Long,Uyên sẽ nói rõ!
_Uhm…cũng được…vậy cuối tuần này Uyên rảnh không? Long xuống chỗ Uyên chơi!
_Cuối tuần này ah…xuống Làng đại học ah?...uhm cũng được…cuối tuần Uyên rảnh…hay để Uyên gọi cho mấy đứa trong lớp luôn hen!
_Thôi…đừng gọi…(điên mới kêu tụi nó)…Long muốn đi chơi riêng với Uyên thôi…được không?
_Uhm…hihi…cũng được…vậy cuối tuần Long xuống hen!
_uhm…thôi hen!
Không ngờ mọi chuyện lại xảy ra nhanh và dễ dàng như vậy…oh yeah…cần fải có kế hoạch kĩ càng nếu muốn thành công…Tôi gọi cho 1 thằng bạn dưới Thủ Đức,hỏi 1 số thông tin quan trọng về địa hình cũng như giá cả..sau đó vạch sẵn trong đầu những bước cần làm…ngày hôm sau,tôi gọi lại cho em:
_Uyên ah…sáng với chiều thứ 7 Long không rảnh…chỉ có thể xuống được vào buổi tối thôi…
_Vậy ah…Long đi bằng j xuống chỗ Uyên?
_Đi xe bus…
_Nhưng đi xe bus thì tối lấy chuyến đâu về chỗ Long nữa?
_uhm…cũng đúng…mà ko sao đâu…có j Long ngủ lại đó sáng mai về cũng được!
_Long ngủ nhà bạn ah?
_Không….Long không có bạn ở Thủ Đức…
_Vậy tính ngủ ở đâu? Ngủ ngoài đường ah?? Hay là ngủ ở kí túc xá hen…ở đây người ta cho người nhà lên thăm sinh viên thuê phòng ngủ lại đó…rẻ lắm…
_Thôi…Long không ngủ ở kí túc xá đâu…(có điên đâu mà ngủ ở đó)…có j Long thuê phòng ở nhà nghỉ nào đó cũng được…chắc là ko sao nhỉ??
_Uyên không biết…tùy Long…vậy thôi hen…
Thứ 3…thứ4…thứ 5…thứ 6…wow…hum nay là thứ 7 rùi…buổi sáng thức dậy tôi còn cài báo thức nhân dịp đặc biệt này mà…mong chờ cho đến buổi tối nhưng sao cái đồng hồ chết tiệt chạy lâu thế,quả thật không j lâu bằng việc đếm thời gian trôi wa…tíc tắc,tíc tắc,từng chiếc kim đồng hồ cứ nhảy múa như càng tăng thêm sự hồi hộp của tôi…Beng! Cuối cùng kim đồng hồ cũng chỉ đúng 5h chiều,tắm rửa kì cọ sạch sẽ,mặc bộ đồ iu thích của mình,còn cố xịt thêm ít nước hoa của thằng bạn cùng fòng,làm nó thắc mắc 1 câu hết sức ngớ ngẩn:
_Mày đi chơi với gái hay sao mà điệu thế?? (Mịa..chẳng lẽ tao ra ngoài mua ổ bánh mì cũng xức nước hoa ah? Bó tay!)…thế tối nay mày có về không…tao để fần cơm cho?..
_Không…tối nay tao không về đâu,mày cứ ăn hết đi! (hehe…cơm cháo j nữa…tối nay anh mày được ăn món “sò lông” đặc biệt rùi…^.^)
Bắt chuyến xe bus đi thẳng tới Làng đại học…Công nhận,đúng giờ tan tầm nên xe đông khủng khiếp…vừa chật vừa ép cứ như món cà chua nhồi thịt vậy…thêm vào đó là những “hương thơm” đặc biệt quyến rũ…oài…sáng sớm đi làm thì ai cũng hương thơm sực nức…đến khi tan ca thì đủ thứ mùi hỗn tạp…hix…khổ thật…nếu không vì đại nghiệp tối nay thì còn lâu mới chui lên chuyến xe bus này…Mũi ơi,ráng chịu cho “thằng em” nó sung sướng vậy…^.^… xe đông dừng nhiều trạm + với nạn kẹt xe nên đi từ hồi 5h đến gần 6h mới tới được. Vừa bước xuống xe,tôi phải căng hết ***g ngực hít thở không khí trong lành,nãy giờ đứng trên xe hít thở thì ít mà nín thở thì nhiều.Đứng ở trạm xe bus,móc di động ra gọi cho em ngay,sốt ruột quá rồi…tít,tít…tít,tít…quái,sao không bắt máy nhỉ? Gọi lại lần nữa cũng không được…trời…đừng nói là tôi bị leo cây nha…mất bao jan lao khổ cực mới tới được đây (fóng đại 1 tí) mà jờ phải bắt xe bus về lại ah?? Hix!...đang đau khổ và cực kì tuyệt vọng + với sự giận dữ tột cùng thì có tiếng chuông điện thoại…Ah,em gọi lại rồi,may quá:
_Alô!...Long ah? Sr hen…hồi nãy Long gọi Uyên đang tắm dở…xong lf lật đật chạy ra gọi lại nè…Long tới chưa??
_Uhm…ko sao…Long tới rồi…đang đứng chờ ở trạm xe bus gần nhà sách NVC nè! Uyên sắp xong chưa…ra đây luôn đi.
_Uhm…xong rồi,chờ Uyên 10 phút hen!
Phù!....may quá,tưởng ăn quả dưa bở rùi chứ…Nói là chờ 10 phút nhưng phải đến gần 30 phút mới thấy bóng dáng em xuất hiện (con gái là chúa lề mề…) Nhìn từ xa tôi đã nhận ra em ngay,cái dáng đi thướt tha như mấy nàng Geisa của Nhật,đợi em lướt được tới chỗ tôi đứng chắc sáng mai mới tới,vội chạy tới chỗ em:
_Hi…sao lâu thế…đứng mỏi cả chân rồi nè!
_Chu…mới có chút xíu mà đã la (em cong cái môi lên,thói wen của em khi nói chuyện với tôi)…tại hồi nãy Long gọi Uyên đang dở việc mà…
_Uhm…thôi ko sao…chờ người đẹp tí cũng ko mất j…hihi!
_Học ai kiểu ăn nói nịnh nọt đó vậy?(ánh mắt em sáng lên tinh nghịch)
He he…học sư phụ Mrooc chứ ai ^.^…Mà công nhận em vẫn đẹp như xưa,nước da trắng,đôi mắt tinh nghịch,dáng người cao cao mà tôi ngày xưa đã chết mê mệt,nếu có sự thay đổi chắc chỉ là em đã chững chạc hơn chứ không còn vẻ nhí nhảnh hồi cấp 3 nữa,chắc là sinh viên thì suy nghĩ cũng phải khác.
_Nè…nói j đi chứ…sao cứ nhìn Uyên chằm chằm vậy?? Bộ lạ lắm ah?
Ôi…suýt thì quên mất…mình tối đây đâu phải để ngắm không…hihi
_Uhm…tại lâu rồi không gặp nên ngắm kĩ 1 tí ấy mà…hihi!
_Bây jờ mún đứng ngắm luôn hay kiếm chỗ nào ngồi đây?
_Uhm…quên mất,bây giờ Uyên muốn đi ăn trước hay đi uống j đó??
_Thôi cũng trễ rùi…thôi mình đi ăn luôn đi! Long muốn ăn cái j?
_Cái j cũng được nhưng đừng dắt vào nhà hàng nào là được…sinh viên nghèo không có tiền đâu đó…hihi!
_Nhưng mà Uyên muốn ăn nhà hàng cơ…ở đây mới có nhà hàng khai trương mình vô ăn thử đi hen…hihi…(em cười cười)
Tôi biết em chỉ đùa thôi,chứ tính em tôi biết,em chỉ thích những j giản dị,chân thành…quả thật,em dắt tôi vào 1 quán lẩu dành cho sinh viên thì phải (tại tôi thấy đa fần ngồi ăn toàn là các bạn trẻ ngang tầm tuổi tôi)
_Trời…tưởng nhà hàng đắt tiền nào chứ quán này thì Long cho Uyên ăn thả cửa lun…hihi!
_Nhớ đó nha…lát đừng có khóc khi thấy tờ hóa đơn ah…Uyên ăn nhiều lắm đó…hihi!
Vào ngồi trong bàn,chúng tôi kêu 1 cái lẩu dê,1 dĩa bò xào cay,4 quả trứng vịt lộn rang me + rau râm (thật ra toàn là món tôi gọi cả,chắc các bạn cũng đoán được công dụng của những món ăn trên bàn rùi nhỉ..^.^ đây toàn là thực đơn wen thuộc của lão Mrooc đó…hehe)…đến phần nước uống,em tính gọi chai cam vắt nhưng tôi cản liền,nói là uống tí bia vào cho nó dễ tiêu,chứ mấy món này dễ bị đầy bụng lắm…em hơi phân vân 1 tí,sau cũng đồng ý,còn nói là uống 1 chai thôi…(làm j có chuyện 1 chai hả em…^.^)…biết em không ăn được cay nên tôi gọi toàn là món cay,dĩ nhiên cay thì em phải uống nước nhiều,mà bia có vị đắng càng uống lại càng cay…hehe…nên dù cho em chỉ nói uống 1 chai nhưng trên bàn lại có 4 chai Sài Gòn đỏ đã được uống cạn( Tôi uống có 1 chai rưỡi thôi)…lại thêm cái vụ hột vịt lộn râu râm,bốc phét rằng thầy tôi dạy(thầy nào chắc khỏi cần nêu tên) trứng vịt là âm,rau râm là dương nên khi ăn trứng vịt phải ăn nhiều rau râm mới cân bằng âm dương,em tin sái cổ ăn cả nhúm rau râm…hehe…nhậu từ 6h30 đến hơn 8h,công nhận quán sinh viên nên bán rẻ thật,ăn cả đống mà chưa đến 350k (chuẩn bị trước ở nhà hơn 800k,kiểu này dư rùi…hehe) trong lúc ăn chỉ bàn toàn chuyện học hành,gia đình,bạn bè thôi chứ tôi nghĩ nói chuyện tình cảm e là không hợp. Ăn xong chúng tôi đi dạo mát,tới 1 cái ghế đá ở khuôn viên nhỏ,lựa chỗ sáng mà ngồi,tại nghe thằng bạn nói đừng có chui vào chỗ tối mà gặp phải bọn trấn lột thì toi mạng. Bla…bla thêm vài câu rồi bắt đầu chuyển vào chủ đề chính:
_Hỏi câu này có vẻ hơi tế nhị 1 chút…Uyên muốn trả lời cũng được,không cũng được hen!
_Trời…có j nghiêm trọng dữ…Long cứ hỏi đi!
_Sao Uyên và nó lại chia tay vậy?
_Ah…uhm…chuyện đó ah? Cũng không có j to tát lắm…tại vì nhận ra giữa 2 đứa có nhiều chuyện không hợp nhau lắm….
Em kể câu chuyện của mình chừng 5,10 phút…nói thì dài nhưng tóm lại là thế này: nguyên nhân thì do xa mặt cách lòng,em ở Thủ Đức còn thằng chó đó thì học ở quận 7,do việc học tập bận rộn nên ít được gặp nhau,gọi điện,nhắn tin lâu cũng nhàm…2 đứa đâm ra chán nản…em đề nghị chia tay (vẫn là em chủ động trong việc này),thằng kia cũng đồng ý (chắc no xôi chán chè rồi chứ j)…lí do hết sức là vớ vẩn…em nói lúc đầu em cũng khóc rất nhiều nhưng sau bận rộn với việc học nên cũng dần quên được. Tôi im lặng nghe em nói,lâu lâu lại khẽ đưa tay vuốt cái tóc mái của em wa 1 bên,nhìn em bằng ánh mắt hết sức là cảm động. Nghe hết câu chuyện của em,tôi nắm lấy bàn tay ấy,bóp nhè nhẹ:
_Thôi…chuyện đó giờ cũng wa rồi…suy nghĩ thoáng hơn 1 chút,lạc quan hơn là sẽ ổn thôi…
_Long nói thì dễ lắm…nhưng mọi chuyện đâu phải cứ do suy nghĩ của mình là sẽ tốt hơn được đâu…
_Uhm…thế này nhé…Long sẽ kể cho Uyên nghe 1 câu chuyện: Có 1 bà lão nọ,có 2 người con trai,người con cả mở 1 cửa hàng bán dù,người con thứ thì mở 1 cửa hàng bán nước giải khát…khi trời nắng nóng người con cả bị ế không bán được cây dù nào,còn khi trời mưa thì người con thứ bị ế khách vì trời mưa thì chẳng ai muốn ra đường cả…vì vậy bà lão suốt ngày buồn fiền cho 2 đứa con trai,nắng cũng buồn mà mưa cũng buồn…
_Uhm…tội bà lão đó thật,thế thì quanh năm suốt tháng bà ấy luôn buồn rầu ah? Trời không nắng thì phải mưa,không mưa thì fải nắng thôi…
_Đó là do Uyên nghĩ thế thôi…Long lại nghĩ khác…nếu bà lão ấy suy nghĩ thế này: nếu trời nắng tuy con cả ko bán được dù nhưng con thứ lại bán được hàng,còn khi trời mưa tuy con thứ ế khách nhưng trái lại con cả lại đắt hàng…Nếu thế không phải sẽ hết buồn sao??? Đấy…sự việc buồn hay vui đều là do suy nghĩ của chúng ta cả…suy nghĩ tích cực thì đời vui vẻ,ngược lại cứ suy nghĩ tiêu cực thì mất hết sức sống,u sầu mãi…hihi!
_Uhm…hen…sao Uyên dở vậy nhỉ…đúng là suy nghĩ của mình có thể thay đổi sự việc thật…
_Hihi…buồn cũng phải sống,vui cũng phải sống…sao chúng ta không chọn cách sống vui vẻ mà hưởng thụ chứ nhỉ?
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com/ luôn cập nhật truyen sex mới nhất)
_Cảm ơn Long hen…Uyên thấy mình nông cạn quá…cứ mải buồn rầu trong khi…hihi!
_Ko có chi…Uyên hiểu là được oài…mà Long hỏi Uyên câu này nữa hen : Trong cuộc sống này,cái j là quý giá nhất?
_Tùy vào suy nghĩ từng người…có người thi cho đó là tiền bạc,có người thì cho là thời jan,nhưng theo Uyên nghĩ thì chắc là sức khỏe…mà sao Long hỏi vậy?
_Uhm…sức khỏe cũng đúng nhưng theo Long nghĩ…thứ quý giá nhất trong cuộc sống chính là những thứ chúng ta không có được và những thứ chúng ta đã đánh mất…( câu này tôi học được của In the end…thanks lão vì đã được ứng dụng câu nói này...hehe)…jống như chuyện của chúng mình vậy?
Em mở tròn đôi mắt nhìn tôi ngạc nhiên…sau đó thì mỉm cười gật nhẹ…
_Uyên cũng có câu này muốn hỏi Long lâu rồi…Long có bao giờ thấy hối hận khi giới thiệu Uyên cho Huy chưa?
_(sao em lại hỏi tôi câu này nhỉ) Nếu nói không hối hận thì Long gạt Uyên thôi…nhưng giờ hối hận thì được j…mọi chuyện cũng wa rồi…nhưng Uyên có nhớ Long đã từng nói j với Uyên ko…trái tim của Long chia làm 4 ngăn: 1 ngăn Long dành cho gia đình,1 ngăn Long dành cho bạn bè,1 ngăn Long dành cho hip hop,còn 1 ngăn Long sẽ dành cho Uyên…trước cũng vậy,bây giờ cũng vậy…từ ngày Uyên bỏ đi,ngăn tủ vẫn để trống dành chờ uyên…vì Long biết ngăn tủ đó mãi mãi chỉ dành cho 1 người…còn chừng nào ngăn tủ ấy được lấp đầy thì long không biết được vì Uyên giữ chìa khóa mà…hihi…
Đôi mắt em nhìn thẳng vào tôi…đôi mắt mở to nhưng lấp lánh vì có 1 ít nước đang chực trào ra…đôi mắt ấy đã từng nhìn tôi 1 cách căm giận nhưng giờ đây sao mà tha thiết quá,dịu dàng quá…Đã đến lúc rồi….bây giờ hoặc không bao giờ…tôi kéo em lại thật gần…môi nhẹ nhàng tiến tới…em hơi lùi lại 1 chút nhưng sau đó cũng im lặng để tôi hôn lên đôi môi ấy,môi em mềm lắm…thoang thoảng múi son dưỡng môi,cũng thoang thoảng mùi bia nữa..^.^…chỉ là 1 nụ hôn nhẹ phớt wa trên môi…tôi rời em ra để xem phản ứng của em…em ko nói j mà vẫn đang nhắm mắt chờ đợi…ah cá cắn câu rồi…tôi nhẹ nhàng đặt lên môi em thêm 1 nụ hôn nữa…lần này lâu hơn…lúc đó vẫn chưa biết cách đưa lưỡi vào như các sư phụ đã chỉ…chỉ mới hôn ở ngoài thôi nhưng fê quá nên quên hết các skill rùi…mong các sư phụ tha tội cho đệ tử…hehe….rời môi ra…tôi ôm em vào lòng và ngồi yên lặng…chúng tôi ngồi đó cũng lâu…đến chừng nhìn đồng hồ hơn 9h mới giật mình…suýt nữa thì hỏng cả kế hoạch ^.^…kéo em ra,tôi nói đã trễ rồi,chúng ta đi thôi…em bẽn lẽn đứng dậy…tôi nắm lấy tay em kéo đi…
_Trễ rồi…chắc Long phải ngủ lại đây thui…Uyên biết có nhà nghỉ nào gần đây không?
_Có mấy cái ở đầu đường rẽ vào đây…Long tới đó xem thử…
_Không biết giá cả thế nào…Uyên biết không?
_Làm sao Uyên biết được chứ…làm như Uyên tới đó rồi không bằng (ah giỏi…tôi giả vờ thử em tí…em mà nói giá cả vanh vách thì hơi mệt đó..^.^)
_Vậy Uyên dẫn Long tới đó đi…Long không biết đường đâu.
_Nhưng mà…uhm…thôi được…
Em dẫn tôi tới 1 dãy nhà nghỉ nằm sát nhau…lựa 1 cái nhìn sạch sẽ tí…định tiến vào thì em kéo tay tôi lại:
_Thôi Long vào đi…có j sáng mai Uyên tới…giờ trẽ rồi…Uyên phải về…
_(ấy…sao về được em…giờ mới là tiết mục chính mà…) Thôi…Uyên vào đây…để Long lấy fòng xong,cất đồ rùi Long dẫn Uyên về…chứ hỗi nãy đi qua mấy chỗ tối om…để Uyên đi 1 mình Long không an tâm…
Em suy nghĩ 1 lát..rồi cũng gật nhẹ nhưng có vẽ còn lưỡng lự lắm….ah…biết lí do rồi…hihi…tôi cởi chiếc áo khoác ra,bắt em mặc vào…giờ thì hết ngại nhé…
_Sr vì làm Uyên ngại thé này hen!
Kéo chhiếc mũ áo lên trùm đầu em lại…sẵn ghé môi hôn em thêm 1 cái em nó động viên tinh thần…rốt cuộc cũng kéo được em vào…lấy phòng 150k 1 đêm…thằng tiếp tân làm mình ngượng dễ sợ…trước mặt em mà hỏi rõ to: anh có lấy ‘bao’ không ạ? (axc…cái thăng không tế nhị j cả…cái đó anh mày chuẩn bị sẵn rồi…^.^) Tội cho em thật,nghe câu đó xong cứ cuối đầu xuống,kéo kéo tay áo mình…cuối cùng cũng đưa được em lên phòng…kêu em ngồi trên giường…lôi cái lap ra đưa cho em:
_Long có cái này muốn cho Uyên xem…Long phải thức cả đêm mới làm xong đó…
Tôi bật màn hình lên…mở cái slide ảnh mà tôi đã chuẩn bị đưa cho em xem…em dán mắt vào cái lap….tranh thủ em xem tôi lấy đồ nghề vào wc sửa soạn…đánh răng,tắm sơ qua,xịt tí dầu thơm cho có mùi…hehe…đêm nay là 1 đêm dài…cái slide ảnh khoảng 7 phút…đủ thời gian cho tôi chuẩn bị….
Sau khi ra khỏi wc…tôi thấy em ngồi bất động ở trên giường…biết ngay mà…em đã khóc…không còn là những giọt nước đọng trên mắt nữa…em đã khóc thật sự…nước mắt thi nhau tuôn rơi…có vẻ không uổng công tôi ngồi cả đêm dồn hết tâm trí vào món quà ấy…nó đã đem lại thành công mĩ mãn…tôi tiến lại ngồi sát bên em…lấy tay gạt đi những giọt lệ…kéo em vào lòng ôm 1 cái thật chặt…coi bộ cái slide ảnh làm hơi quá…đã gần 10 phút rồi mà em vẫn khóc…cứ thế này thì khóc cả đêm ah? Đẩy em ra,tôi kéo đầu em lại:
_Thôi…không khóc nữa…nghe Long nói này…Long làm cái này muốn cho Uyên vui thôi…ai ngờ làm Uyên khóc dã man luôn…Uyên mà còn khóc nữa là là Long thấy có lỗi lắm đó…hihi…
_Uhm…Uyên không khóc nữa đâu…Uyên đang vui mà…cảm ơn Long hen…
Có thế chứ…tôi mỉm cười đặt lên môi em 1 nụ hôn đê mê…đã đến lúc ứng dụng những skill của sư phụ truyền lại rồi…hihi…1 tay nâng cằm em hôn…1 tay bắt đầu trườn nhẹ ra sau xoa nhẹ lên lưng em,vuốt lên vuốt xuống đều đặn…tay kia bắt đầu chuyển mục tiêu chuyển từ cằm sang tai em (tôi đọc báo thấy nói tai phụ nữ cũng ất nhạy cảm)…2 tay kết hợp,dần dần em mềm oặt ra,dựa hẳn vào tôi…cha cha…sư phụ dạy sao nhỉ…ah..đúng rồi…môi tôi rời khỏi môi em…bắt đầu tìm đến những mục tiêu mới…đầu tiên tôi tấn công tai em…thổi nhẹ 1 hơi vào…em hơi rụt tai lại,có vẻ vì nhột,tôi lại tiếp tục thổi tiếp 1 hơi nữa,lần này tôi thấy em giật khẽ,gai ốc bắt đầu nổi lên…bàn tay sau lưng bắt đầu luồn vào bên trong vuốt nhẹ,tìm đến khuy áo ngực để bật ra…quái…sao không có khuy áo ngực nhỉ…ôi trời…không chịu để ý j cả…em nó mặc cái yếm (loại áo ngực này chắc các bạn cũng biết,nó tròng vào người,sau đó cột dây sau gáy,bác nào mún biết rõ hơn thì kêu bạn gái cho coi…hihi)…cha…thế thì càng đơn giản…đưa tay lên kéo cái gút thắt trên cổ…cái áo ngực như tuột xuống…em vẫn không hay biết j…cái tay còn lại từ trên vai tuột dần xuống phía ngực em…vuốt nhẹ,bóp bóp ở ngoài,tuy vẫn còn qua 2 lớp nhưng vẫn thấy mềm và fê lắm,có lẽ công dụng của chút men và rau râm nên em không có fản ứng j cả..^.^..chỉ nghe thấy tiếng nói hay rên j đó phát ra nơi cổ họng…nghe ko rõ lắm…bàn tay tham lam lật chiếc áo thun lên,nhẹ nhàng như 1 con rắn trườn vào bên trong,làn da em mát lạnh và mịn,tiến lên nào tay ơi,đây rồi,cuối cùng thì bàn tay tôi cũng tìm được bầu ngực mềm mại,khi chạm được vào chân vú,tôi đã cảm giác được sự mềm mại của nó,bàn tay tôi bắt dầu bóp nhè nhẹ,sợ bóp mạnh quá em sẽ sực tỉnh,vú em không to lắm,nhưng khá vừa vặn,1 nắm tay của tôi có thể ôm trọn được bầu nhũ hoa đó,ngón cái và ngón trỏ se nhẹ đầu ti,nó nhỏ như hạt dậu hà lan ấy (tự nhiên nói đến thèm cơm chiên dương châu..^.^) se nhẹ đầu ti ấy,tôi cảm thấy nó dần dần cứng lại,em rên lên bên tai tôi..ưm..ưm…chà…tôi nhẹ nhàng đẩy em nằm xuống giường,đôi môi vẫn không rời môi em…nhẹ nhàng dùng tay trái kéo chiếc áo thun qua đầu em…sau đó là chiếc áo ngực màu hồng cánh sen…tôi không ngờ lại dễ dàng như vậy…tôi cứ tưởng em phải chống cự 1 tí chứ…nửa thân trên của em đã hoàn toàn lõa lồ trước mắt tôi…thú thật,hồi wen nhau ở cấp 3,tình cảm của chúng tôi trong sáng lắm,tôi không hề có ý định xấu xa j nên đây là lần đầu tiên tôi được thấy ngực của em…phải nói tạo hóa cho em 1 bộ ngực rất đẹp,nó không quá to nhưng vừa vặn,vú em trắng mịn không 1 vết thâm,đầu ti hồng hào vềnh lên đầy khiêu khích,suýt tí nữa thì fụt cả máu mũi,tôi ơi…bình tĩnh nào!...Em khẽ quay mặt đi e thẹn và xấu hổ,iu quá cơ…cuối xuống hôn lên cổ em,nhẹ nhàng trượt 1 đường dài qua khe ngực,em hơi run lên,đã đến lúc tấn công cặp đào tiên ấy rồi…tôi hôn lên chân vú em,lưới tôi bắt đầu quét nhẹ lên xuống,đánh vòng tròn xung quanh cái vòng hồng dưới đầu ti,em rên lên khe khẽ hưởng ứng,bất ngờ tôi ngoạm đầu ti nút mạnh 1 cái làm em giật nẩy rên 1 tiếng khá to..ái ui…ưm..tôi tham lam nút như 1 đứa trẻ khát sữa lâu ngày…nút mạnh như sợ bầu ngực ấy sẽ biến mất khi tôi nhả ra…em vò vào tóc tôi,rên lên khe khẽ..
_Ái…từ từ thôi…đau Uyên…ưm…ưm…!
Tôi sực tỉnh…mình làm hơi quá thì fải…nhẹ nhàng lại nào…không thì hỏng bét…tôi nhả đầu ti ướt át ra…hôn nhẹ lên 1 cái…cái tay kết hợp nhuần nhuyễn với cái lưỡi liên tục làm em phải rên lên…hết bóp rồi lại liếm,nút…được 1 lúc…tôi nghĩ đã đến lúc chuyển wa giai đoạn 2…miệng bắt đầu trườn nhẹ xuống dưới bụng,cái lưỡi quét wa,lâu lâu lại chọc 1 phát vào rốn làm em khẽ nhúc nhích…tay bắt đầu công đoạn khai quật lăng mộ,nhẹ nhàng gỡ nút quần,chuẩn bị kéo cái fec-ma-tuy thì có 1 bàn tay giữ tôi lại,con gái hay thật,miệng thì rên lên đang fê dữ lắm nhưng đầu óc thì vẫn tỉnh táo lạ,biết sắp bị tuột quần nên fòng bị đây…ko sao…sư phụ Mrooc cũng từng đề cập đến chuyện này rùi…nhẹ nhàng trườn lên hôn môi em,rồi lại xuống ngực bú nút…miệng làm nhiệm vụ nghi binh…trong khi tay thừa cơ đánh úp…2 tay từ từ kéo quần em ấy xuống…cũng may em mặc cái quần jean ngắn ngang đùi nên mọi việc cũng dễ dàng…ah ha…thấy quần sịp của em rùi hen…cha…áo lót màu hồng nên quần sịp cũng tông xoẹt tông luôn…nhanh tay tuột luôn chiếc quần sịp chứ em mà tỉnh ra lại hỏng…giờ đây em hoàn toàn khỏa thân trước mặt tôi…có thể nói em trắng từ đầu đến chân…phần ‘tam giác quỷ’ còn có vẻ trắng hơn là đằng khác..^.^…lông mu đen mượt,không nhiều,chỉ đủ che đi cái khe bí ẩn thôi (cũng may…tôi không thích con gái nhiều lông lắm..) bây giờ là đến giai đoạn quyết định đây…hix…thú thật tôi không thích cái màn này lắm,thậm chí còn thấy ghê ghê…mặc dù bím em rất đẹp và trông có vẻ sạch…nhưng sư phụ dặn rồi…đây là skill quan trọng nhất để đưa con gái lên đỉnh…sau đó mơi có thể đến bước cuối cùng…hix…thôi cứ liều vậy…vì ‘thằng em’ chịu thiệt chút cũng được…cuối xuống hôn nhẹ lên bím em 1 cái,cái mùi j đấy khá khó tả xộc lên,không biết có phải dung dịch phụ nữ Dạ Hương không nhỉ??? Cái lưỡi bắt đầu đầu rẽ đám lông tìm đến với khe thần tiên,quét 1 đường lưỡi,em khẽ cựa mình rên ưm..ưm…rồi xong…cái lưỡi tiếp tục thám hiểm bên trong,nhẹ nhàng…đều
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com/ luôn cập nhật truyen dam mới nhất)
đặn,phía trên em không ngừng rên lên,nghe có vẻ rất sướng…có vẻ minh làm đúng bài rồi…hehe…quả thật tôi không biết điểm G mà các sư phụ nói là ở đâu cả…chỉ biết có cái hột nằm fía trên 1 tí…đoán là hột le…tôi đánh lưỡi liên tục trên cái hột ấy…có vẻ tôi đã đoán đúng…em rên lên dữ dội…cái nước j ấy càng ngày càng tuôn ra nhiều hơn...tay em vò đầu tôi mỗi lúc 1 mạnh,cứ như muốn bứt hết tóc tôi…mặt mũi tôi dính đầy cái nước ấy…(các bạn hỏi tôi có cảm nghĩ j lúc ấy ư??? Quả thật vẫn phải khẳng định…kinh chết mịa…ko hiểu sao các sư phụ tôi lại khen ngon…hix…có lẽ tôi ko hợp vơi môn này..^.^)…đã đến lúc thực hiện bước cuối cùng…mịa…mới nghĩ trong đầu thôi mà nhìn xuống đã thấy mình trần như nhộng rồi…công nhận cái tay nhanh thật…^.^..em hơi ngẩng đầu lên nhìn tôi...tôi cũng như em thôi,trần như nhộng có khác j đâu mà nhìn..^.^…em đỏ hêt cả mặt…nhìn càng thêm đẹp…tôi tiến lại..hôn phớt trên môi em 1 cái…khẽ thì thầm vào tai em:ko sao đâu…Long sẽ làm nhẹ nhàng thôi…em ko nói j ,đặt đầu xuống gối…đã đến lúc rồi…tôi trườn xuống…chỉnh lại thằng em cho ngay đúng điểm,quét quét để nước thấm vào đầu cu…nhìn lên em để xem phản ứng thế nào…em nhắm nghiền mắt lại…1dòng nước mắt khẽ chảy ra…quái…sao em lại khóc nhỉ…hạnh phúc quá ah?? Tôi hơi chùn lại nhưng vội nghĩ: Chậc…ko làm bây giờ thì biết chừng nào mới có cơ hội…Nhẹ nhàng ấn đầu cu vào,cảm giác thế nào nhỉ?? Ah..ấm nóng và ẩm ướt…nhưng vừa chỉ lọt cái đầu vào đã cảm thấy như bị chặn lại,đầu khấc bị kéo căng ra đau rát,ko tiến thêm được…sao thế nhỉ….trời…lẽ nào…em vẫn còn trinh sao…ko thể nào…tôi hiểu rõ thằng bạn tôi…nó…phải nói sao nhỉ…nó là 1 thằng rất dâm…chính nó là đứa hồi năm cấp 2 đã đầu độc tôi xem cuốn fim sex đầu tiên…ko thể nào nó lại để yên cho em được…tôi ngẩng ngơ nhìn em,em vẫn đang nhắm mắt và khóc…vậy là hiêu rồi…em khóc vì sắp mất đi cái ngàn vàng của mình…vậy là tôi đã hiểu sai về em…có lẽ nó chia tay vì em không để cho nó ‘ấy’ chăng?? Vậy thì tôi phải biến em thành người fụ nữ của riêng tôi…tôi rút cu ra…kê lại ngay ngắn…sau đó dùng lực cả thân người đâm mạnh vào bím em…hự…pựt…áh…em la lên 1 tiếng và cấu mạnh vào lưng tôi,đau buốt cả lưng nhưng cả người tôi tràn ngập niềm sung sướng…em là của tôi…trước và sau này sẽ vẫn như thế…ko thằng chó nào có thể cướp em khỏi tay tôi nữa…tôi để em nghỉ 1 tí cho bớt đau…có vẻ em đã đỡ hơn…ko còn khóc nữa mà bắt đầu cựa mình…tôi bắt đầu nhịp…nhịp…tôi chỉ dám làm nhẹ chứ mạnh quá sợ em đau…tuy đây ko phải là lần đầu tôi làm chuyện này (2 lần đầu tiên sau này sẽ kể các bạn nghe) nhưng đây là lần đầu tiên được làm với người tôi iu thương nên cảm giác khác hẳn…nó ko sướng lắm…nhưng tôi thật sự hạnh phúc…tôi nhịp nhanh dần…em đã bắt đầu fát ra tiếng rên nơi cổ họng..ưm…ưm như tiếng mèo con kêu vậy…điều đó càng kích thích tôi nhiều hơn…tôi cố nhịp thêm vài cái nữa…1 cảm giác căng cứng hết cả người xâm chiếm trí não tôi…ahhhhhh…tôi la lên và chỉ kịp rút cu ra trước khi nó bắn vào trong em…phọt…1 dòng tinh bắn hết lên bụng em…nhìn xuống đầu khất..quả thật có dính 1 ít máu…nhiễu 1 vài giọt xuống đệm…màu đỏ hòa trên nền gra trải giường trắng…tôi gục xuống bên cạnh em…thở hồng hộc…em không còn nhắm mắt nữa mà đang nhìn tôi mỉm cười…tôi khẽ nắm lấy bàn tay em áp lên má…giấc ngủ bắt đầu kéo tới lúc nào…tỉnh dậy..mới đó mà tôi đã thíêp đi hơn 30 phút…ko phải là giấc mơ…em vẫn đang nằm bên cạnh tôi…ánh sáng lờ mờ chiếu lên thân thể em…đẹp như ánh trăng vậy…cơn hứng tình lại đến bất chợt…làm sao lại ko lên được khi em nằm bên tôi mà không có 1 mảnh vải che thân…tôi ôm em vào lòng…đặt lên môi em 1 nụ hôn…bàn tay tham lam bóp vào ngực em…có vẻ hơi mạnh nên em cựa mình mở mắt…
_Đừng mà Long…xin Long đó…Uyên muốn ngủ…
_Nhưng mà…Long ko kiềm được…
_Xin Long mà…Uyên còn đau lắm…ko được đâu…
Uhm…đúng rồi…tôi thật ngu ngốc…em vẫn còn đau mà tôi cứ ép…cái ‘thằng nhỏ’ này hư quá…tôi ôm em vào lòng,siết chặt bờ vai...ngủ đi người iu dấu…em đã là của tôi rồi…em không thoát khỏi tôi nữa đâu…cứ từ từ…tôi ôm em nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ…đêm cứ trôi như xoa dịu nỗi đau thể xác của em và sự tổn thương lòng trong tôi….Tôi lại iu em mất rồi….
Bản quyền thuộc về KHOTRUYEN.BLOGSPOT.COM
0 nhận xét:
Đăng nhận xét